nằm cô đơn

Nếu có thể xin hãy dạy em cách để quên anh
Quên đi hết kỷ niệm mình đã có
Quên con đường chạy dọc dài phố nhỏ
Quên ánh nhìn chất chứa mọi khát khao

Xin dạy em cách xóa bỏ hết chuyện hôm nao
Delete cả những lập trình ngày cũ
Để trái tim bình yên say ngủ
Giữa hôm nay thực tại vẫn tươi hồng

Nếu có thể vứt bỏ được mùa Đông
Một năm chỉ có ba mùa cũng được
Em sợ lạnh tay, giá lòng mình như thủa trước
Sợ mắt sẫm buồn, lạc lõng giữa thân quen

Nếu có thể thay đổi được cái tên
Em cũng muốn cái tên kia chẳng còn trong ký ức
Để ai gọi tên ai lòng mình không thổn thức
Cứ ngỡ như ai đó vẫn bên mình

Nếu có thể một ngày tỉnh dậy trước bình minh
Em chẳng nhớ anh là ai cũng tốt
Trái tim kia… bớt đa đoan dại dột
Nhớ một người đã hóa “người dưng
Nghinh Nguyễn

Leave a Reply