tình công sở

Nhớ nhau muốn nói đủ điều
Gặp nhau công sở có nhiều người quen
Cúi đầu ánh mắt hờn ghen
Sợ người đời đoán ra mình.. xa xôi

Gật đầu hờ hững nụ cười
Khẩu trang che mặt mỗi người một xe
Để rồi khi tỉnh cơn mê
Hai người hai ngả đi về nhà nhau

Chồng em mái tóc bạc màu
Yêu em từ thủa tình đầu trắng trong
Vợ tôi mặc áo tứ thân
Quanh năm chỉ biết lo chồng với con

Vợ tôi sắc đã hao mòn
Chồng em trai tráng chẳng còn như xưa
Ái tình ai bán mà mua
Thôi ta ghép lại cho vừa lòng nhau

Cứ đi người trước kẻ sau
Xong mây mưa lại quay đầu đôi nơi
Nhà em có dậu mồng tơi
Nhà tôi ố bức tường vôi loang màu

Vợ tôi có tội gì đâu
Chồng em chỉ biết cúi đầu trước em
Trách cho tình ái lên men
Làm cho bao kẻ đảo điên…ngoại tình…

Sưu tầm từ FB một người con gái tôi quên

Leave a Reply