Rồi ngày mai khi gió cuốn những buồn đau đi thật xa,nắng lại về bên em, mặc dù không còn lung linh như trước nhưng những tia nắng yếu ớt cũng đủ xua tan màn đêm giá lạnh.
Em có thể nghe thấy tiếng bước chân anh trong tiếng bước chân của cả nghìn người đi sát qua mình, bởi vì bước chân của chín trăm chín mươi chín người đó đều đặt trên mặt đất, duy chỉ có bước chân anh giẫm lên trái tim em.”
Cảm ơn anh!
Con người của tự do, cảm ơn anh cho em hiểu tất cả, cảm ơn những gì anh mang dến cho em…
Cảm ơn anh con người của quá khứ.
Cre: Thơ tình cho những người không đến được với nhau