Thu đi để lại lá vàng
Nhung đi để lại cả làng cách ly
Người đâu gặp gỡ làm chi
Người về một cái cách ly cả phường

Bóng tà như giục cơn buồn
Khách đà lên ngựa, người còn cách ly
Đôi phen gió tựa, hoa kề
Khi đi sang chảnh, khi về cách ly

Những là nương náu qua thì
Má hồng mang cả cô Vy về nhà
Rõ màu trong ngọc trắng ngà
Mà sao đầu óc thật là ngu si

Thôi thì thôi biết nói gì
Cả làng toang hết cũng vì tại ngươi
Bây giờ một vực một trời
Đếm sao cho hết những người cách ly

Đoạn trường thay lúc phân kỳ
Vó câu khấp khểnh, cách ly em vào
Người lên ngựa kẻ chia bào
Thủ đô giờ đã nhuốm màu cô Na

Thanh minh trong tiết tháng 3
Trước là tảo mộ, sau là cách ly….
Cre: Giang hồ khách

Leave a Reply