Em về
buộc lại tóc mây
chải suôn lại
những tháng ngày lao đao

Em về
cúi nhặt xanh xao
ném vào một góc
hư hao phận người

Em về
tô lại nụ cười
vẽ son môi thắm
một thời tuổi xuân

Em về
chẳng chút phân vân
luyến lưu gì nữa
tần ngần ích chi!

Về thôi
lau lệ trên mi
kẻo lỡ Xuân thì
ai trả cho em?

-timbuondoncoi-

Leave a Reply