Em lại trở về như nắng ban trưa
nghe con chim nhỏ trú trong vườn vừa hót
bỏ lại sau lưng trận bão đêm lạnh buốt
nơi biển vừa qua sóng vỗ – không anh!

Em lại trở về căn phòng nhỏ màu xanh
khoảng trời vừa nhỏ vòng tay anh ở đấy
bao ngày qua em chờ điều này biết mấy
được trở về đây…nơi có anh…

Cơn bão qua trên những lẽ mong manh
thân tàu nhỏ gập ghềnh muôn con sóng
giữa cơn bão giông em chỉ thèm bình lặng
giữ cho riêng nhau những thứ rất,rất gần…

Đã có những lúc với ý nghĩ bất cần
khi cuộc sống này khó khăn hơn em tưởng
khi những mệt nhoài lầm lạc đi phương hướng
em từng chọn rời xa để chẳng phải vấn vương gì..

Cre: Angelas K

Leave a Reply