Hạ cong cớn dỗi hờn trên môi nắng
Tháng Tám về nghiêng phố vắng ngu ngơ
Mây cõng nhớ thương về miền Hạ trắng
Em vụng về đan áo khoác cho thơ

Tháng Tám về lá gọi mùa háo hức
Gió chùng chình chở kí ức sang ngang
Mưa chao chát hoen rèm mi ẩn ức
Tiễn Hạ xa bằng nỗi nhớ ngút ngàn

Tháng Yám ơi sao mà tha thiết thế
Thớ mi ngày hong lệ ước mùa xa
Quờ tay nắm giữ yên bình.. chẳng thể
Chỉ tim yêu quay quắt nhớ thật thà

Chao nghiêng ngả con sóng lòng một thuở
Cánh Thiên Di mang câu hứa xa rồi
Khói lam chiều vãng vờn trêu bậu cửa
Bước phiêu bồng cố dỗ giấc muộn trôi

Còn ấp ủ giấc điệp vời chưa cũ
Nét huyền mi liễu rủ tím miên chiều
Vương gót nhỏ phiến loang buồn bao phủ
Len đôi hàng đêm thêu sợi chỉ yêu

Ai có về cùng với em tháng Tám
Để yêu thêm trái bưởi rám vườn bà
Để yêu thêm từng nếp nhà rêu phủ
Bình yên về xua vạn nẻo phôi pha!

PTT

Leave a Reply