“Đợi anh một chút nhé! Nếu cuộc đời không dịu dàng với em…”

Cho anh thêm một chút thời gian nữa. Nhất định anh sẽ đối thật tốt với em, để em thấy bao mệt mỏi, cô đơn, thiệt thòi, cay đắng phải chịu những năm tháng qua không còn quan trọng nữa.

Đừng bi quan, đừng nghĩ rằng sẽ không ai hiểu được em, không ai có thể nhẫn nại ở bên chăm sóc và khiến em chỉ việc thản nhiên nương tựa. Anh sẽ làm điều đó và sẽ rất hạnh phúc khi được làm điều đó.

Vì tuổi trẻ yêu là luôn hết mình, anh còn hiểu vết thương em từng chịu, cũng hiểu cả vất vả tuổi đôi mươi, ở giữa thành phố của những kẻ xa lạ, tìm được một người đồng hành không dễ dàng.

Anh biết thanh xuân mỗi người chỉ có hạn…chỉ cần em đợi thì nhất định anh sẽ tới…

Nam

Leave a Reply