tóc dài

Có những ngày lòng bỗng thấy buồn tênh
Chẳng phải tại mây xanh.. chẳng phải vì mưa gió
Chỉ là bởi con tim em bé nhỏ
Cứ ồn ào muôn nỗi nhớ về anh

Có những ngày ôm gối chiếc lặng thinh
Chẳng cần biết bình minh hay đêm tối
Mắt mở to và ánh nhìn trân trối
Chờ đợi điều gì.. ta có hẹn chi đâu.

Có những ngày thảng thốt gọi tên nhau
Rồi bất chợt thấy lòng đau xa xót
Có những điều cứ ngỡ rằng dịu ngọt
Nhưng ai ngờ mang đắng đót trao nhau.

Muốn mình quên đi chữ: “Mối tình đầu
Nhưng chẳng thể bởi từ lâu ta đã
Đem tên người khắc sâu trên phiến đá
Rồi đem vào chặn kín lối tim ta…

Có những ngày.. thơ thẩn nhặt nhành hoa
Khi những ánh chiều tà giăng lối cũ
Em muốn tim thật quên đi quá khứ
Nhưng chẳng thể nào.. bởi nỗi nhớ vẹn nguyên.

N.V.T

Cre: Thơ-tình-buồn.vn

Leave a Reply