Ta đã bước qua miệng lưỡi người đời như gai nhọn mà đi
Qua những mùa chia ly thấm đầy nước mắt
Xuân, Hạ, Thu, Đông đi qua … chỉ còn ta lặng thinh góp nhặt
Những tủi hờn … trong sâu thẳm niềm đau.

Bởi vì cuộc đời có mấy người thực sự thương nhau
Có mấy người thực sự lắng nghe vì kẻ khác
Có mấy người dám bên ta ngay cả khi lầm lạc
Vào nỗi buồn … sâu thẳm những xót xa.

Hay cuộc đời chỉ là những ánh nhìn lặng lẽ bước qua
Chỉ là những nụ cười nhạt như màu trắng
Chỉ là đôi bàn chân đơn côi giữa chợ đời thinh lặng
E ngại bao điều rồi lặng lẽ quay lưng.

https://youtu.be/u72khpLHfy8
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI NHẶT MẶT TRỜI , hong ấm tình yêu của loài người..

Cảm ơn cuộc đời có những phút rưng rưng
Có những người thân chẳng bằng kẻ lạ
Để ta quắt quay giữa bao điều chắp vá
Tự nhủ mình sẽ bước đi lên.

Cảm ơn cuộc đời có những người chẳng biết gọi thành tên
Cứ lặng sẽ sẻ chia cùng gian khó
Ta yếu mềm nhỏ nhoi như cọng cỏ
Sau bao ngày nắng hạn cũng tươi xanh.

Người đàn bà đi qua những mong manh
Sẽ dạy mình cách bước qua nỗi cô đơn tuyệt vọng
Tô vẽ cho mình bao điều khát vọng
Về một ngày mai … hạnh phúc yên bình.

Nghinh Nguyễn – 23.12.2019

Leave a Reply