“Mạ ơi…
Con xin người, xin người đừng khóc
Lệ chan mưa…mưa lạnh ngắt, Mạ ơi
Con về rồi, xin Mạ lau khô mắt,
Để ôm con như ngày bé thơ ngây

Con trai Mạ đã trở về đây
Nhưng lặng im, con không chào Mạ nữa….
Mạ thương yêu, con về, không đi nữa,
Công tác lần này, lần cuối, Mạ ơi,

Con biết Mạ mong ngóng khôn nguôi
Nên chúng con về, xin Mạ thôi suy nghĩ
Trước tên con, thêm hai từ “Liệt sĩ”
Lính thời bình…xin đứng vững, Mạ ơi….

Đừng cúi đầu, nước mắt Mạ sẽ rơi
Cả cuộc đời, giọt lệ nào chảy ngược?
Cho con xin, một lần, Mạ đừng ước
Vì chẳng phép màu nào hiện giữa đau thương

Con về rồi, ấm cúng giữa khói hương
Mạ yên tâm, con không còn lạnh nữa
Bát cơm úp…Mạ đặt trên mâm cỗ…
Lính thời bình, chẳng sợ đói, Mạ ơi…

Bùn trên người, hôi hám, họ chê bôi…
Con mặc kệ, KIÊN TRUNG – con làm trước,
Còn chữ HIẾU, thôi đành, để ngược
Con cúi đầu, xin trả Mạ kiếp sau…

Mạ thương yêu, mai con ở đất sâu
Thăm thẳm sao bằng…nỗi sầu trong mắt Mạ?
Huế khóc ai, mưa chi mà tầm tã?
Tầm tã sao bằng…trái tim Mạ nơi xa?

Mạ ơi!
Người ta nghĩ, lính chúng con tướng tá
Thời bình nhàn tênh, nằm đó rung đùi
Ai tướng tá? ai ăn trên, ngồi trốc?
Ai cơm bưng, ai nước rót cả đời?

Con chỉ biết…từ nay… Mạ bưng nước
Đặt trước con, răng cắn chặt, cúi người…
Con chỉ biết, ngày này nhiều năm nữa
Mười ba bát cơm… chan nước mắt Mạ rơi…!

Xót xa của người đời sẽ có lúc phai phôi
Xót xa lòng Mạ, bao giờ nguôi cho được?
Con dốc lòng vì Nhân dân, Đất nước
Nên Mạ đừng buồn, đừng khóc… thương đau,

Mạ yêu ơi, từ nay trở về sau
Lá cờ đỏ phủ trên lồng ngực đỏ
Con trai Mạ chẳng hoá thành bất tử
Chỉ Tổ Quốc thiêng liêng… bất tử mãi trong con…!

Con về đây rồi….
…..Mạ nín đi nào…..
………Xin đừng khóc…….
……….Con thương………..”
Vũ Phương Trang. 15/10/2020.

Leave a Reply