Con viết bài thơ quê mẹ tháng Mười
Mùa bão lũ chồng lên mùa bão lũ
Cả miền Trung suốt đêm không ngủ
Mưa trắng trời, nước bốn phía mênh mông
Có nỗi đau nào lớn nữa hơn không?
Mẹ khóc con, vợ khóc chồng, tiếng con thơ gọi bố
Miền Trung ơi! suốt một đời gian khổ
Đến cánh cò cũng không dám bay xa
Huế, Quảng Trị, Quảng Bình, Hà Tĩnh mẹ ơi
Quê mình còn gì nữa đâu để mất
Thương quá đỗi cảnh màn trời chiếu đất
Rét buốt cụ già, đói lạnh em thơ
Miền Trung ơi gian khó đến bao giờ?
Hết bom đạn chiến tranh, nay oằn mình chống lũ
Mắt mẹ lại trũng sâu sau những đêm mất ngủ
Thương khúc ruột quê mình đứt ruột, đứt gan
Chỉ mong bốn bề biển lặng gió yên
Bão giông đừng về ngang quê mẹ
Trả lại nụ cười trên môi con trẻ
Cánh cò bay trong yên ả nắng chiều
-Lam Khuê-