Cứ nghĩ còn đi tiếp với anh
Nhưng đến ngã ba rồi, em phải rẽ
Cái ngã ba bao đời vẫn thế
Chiều nay thành vô lý trong em.

Không có vòm cây chót vót tiếng chim
Để dừng lại chia lời trong bóng lá
Nắng như thế con đường mù mịt đá
Em rẽ nhanh, lời tạm biệt rẽ cùng …

Để lại sau lưng quãng đường sau lưng
Phút đột ngột có em rồi không có
Bên tai em chỉ có lời của gió
Đừng đi. Đừng đi. Đừng đi.

Một con đường cát bỏng phía xa kia
Lè tè đứng vài bụi gai hoa dại
Sông xa lắm biết bao giờ cho tới
Không biết chiều bến đợi có đò không ???

Chỉ còn ngã ba đứng lại sau lưng
Mênh mông nắng không vòm cây bóng lá
Anh cũng đi rồi tất cả thành xa lạ
Biết chúng mình còn về lại, mai sau.

Sẽ rất lâu, rất lâu, rất lâu
Còn trong em ngã ba chiều nắng
Lòng đi suốt cùng anh còn đường thẳng
Chân rẽ rồi. Chẳng kịp. Đã ngã ba …

(Nguyễn Thị Mai)

Leave a Reply