em và hoa

Anh đã từng nuối tiếc điều gì chưa?
Một sáng sớm nhìn mưa thấy lòng mình lạc nhịp,
Một tiếng gọi thầm tên ai trong nhớ nhung da diết,
Một chút thẫn thờ khi biết tất cả chỉ là một giấc mơ…

Em chỉ là cô gái nhỏ ngây ngô,
Hai mươi tuổi dại khờ chưa biết mùi đắng chát.
Vậy mà yêu anh nhận về toàn nước mắt,
Trưởng thành cực khổ đến vậy sao?

Người ta bảo “Thanh xuân như một cơn mưa rào,
Dẫu ướt sũng cùng nhau cũng muốn đắm mình vào lần nữa…

Thanh xuân của em toàn nỗi buồn chất chứa,
Bởi trót thương một người từng hứa.. nhưng chẳng giữ được lời.

Nào có mấy ai đi được với nhau tới cuối đời,
Nhưng em vẫn chưa nguôi về những điều đã qua không trọn vẹn.
Thanh xuân của em dẫu ắp đầy kỷ niệm,
Nhưng anh mãi là điều em muốn tô vẽ lại đẹp hơn..

Em chưa bao giờ sợ đối diện với cô đơn,
Ai cũng từng mất đi một người ngỡ như là tất cả.
Chỉ là.. khi em biết mình yêu anh nhiều quá,
Thì nụ cười em vội vã đánh rơi rồi..

Em sẽ giấu đi hồi ức của một thời
Có anh và thanh xuân em ở đó!

Du Phong

Leave a Reply