Anh trở về đúng nghĩa trái tim yêu
Cái góc nhỏ ướt mềm hong nỗi nhớ
Ô cửa sổ vô tình như cứ ngỡ
Hoa sữa rơi lạc lối cuối nẻo đường
Chẳng còn em giăng mắc phố mờ sương
Thoáng heo may dỗi hờn như trở khẽ
Khoảng trời riêng hương đầu mùa thoảng nhẹ
Có một người lặng lẽ ngắm sao đêm
Ánh trăng khuya man mác ở bên thềm
Bản Sonata đợi thu về gõ cửa
Em nào biết khi thời gian khẽ cựa
Anh một mình côi cút với phố không
Có lẽ là trời đã chuyển sang Đông
Lang thang mãi vậy mà mưa chưa ngủ
Đêm trở giấc cây bàng khuya phố cũ
Cứ vơi đầy trong đoản khúc không tên…
Nam Sơn