cô đơn bên cửa sổ

Anh biết không có những ngày đổi gió
Đông lạnh lùng xơ xác lá vàng rơi
Tan tầm về em lạc bước chơi vơi
Qua góc phố nơi chúng mình từng hẹn

Quán cũ đây nghe tim mình ứ nghẹn
Kia chỗ ngồi nguyên vẹn chẳng đổi thay
Mới hôm nào tay nắm chặt bàn tay
Phút gặp gỡ hao gầy vì ngắn ngủi

Vội vã đến … vội vã đi … mừng tủi
Trót thương rồi em biết phải làm sao
Tại anh đó trao ánh mắt ngọt ngào
Trói hồn em chìm vào miền thương nhớ

Cớ sao trời khiến xui mình gặp gỡ
Để lỡ thương … lỡ nhớ … lại xa lìa!
Biết cả đời mình ngược lối cách chia
Mà chẳng thể ép lòng quên anh được

Đem lý trí và con tim cá cược
Bao nhiêu lần giữa buông bỏ – nhớ thương
Nửa xoá gạt – nửa ghì níu vấn vương
Bấy nhiêu lần trái tim đều chiến thắng

Xót xa không khi cứ yêu thầm lặng?
Dẫu biết rằng cả đời chẳng có nhau!

Đồng Ánh Liễu

Leave a Reply