Em không nghĩ mình là người vĩ đại
Tha thứ cho anh hết thảy lỗi lầm
Rồi em bước trên đoạn đường còn lại
Hết thương rồi đâu còn phải bận tâm.

Cuối cùng rồi cánh hoa đâu còn thắm
Rụng tả tơi hương cũng nhạt mấy phần
Nhưng em biết sẽ không còn đau nữa
Chút hương thừa em gói lại cho con.

Cây hạnh phúc giờ đây đành đứt đoạn
Quả yêu thương em xin giữ riêng mình
Anh ở lại nửa đời sau đừng chọn
Cách sống thừa đời sẽ phụ, em tin.

Nếu một mai nỗi niềm anh thức tỉnh
Chợt nhìn về quá khứ thấy xót xa
Thì hãy nhớ anh đã từng bản lĩnh
Xoá tên mình trong kí ức tình ta.

Nếu một mai giữa dòng đời hối hả
Gặp lại nhau xem như lạ anh à
Em vẫn biết mình không là gì cả
Thì đâu cần con phải gọi tiếng ba.
___
✏️ Mạc Ngôn

Leave a Reply