Anh ạ! Có lẽ chúng mình đừng gặp nhau
Bởi em biết sẽ chỉ làm đau người khác
Anh mang tội…người đàn ông phụ bạc
Em hẳn là cũng chẳng thấy vui.

Nếu chúng mình cứ bất chấp để chung đôi
Liệu những tháng ngày sau em được sống yên ổn?
Bởi ngoài kia bọn trẻ con đang chịu nhiều thương tổn
Trước những ngả nghiêng, đổ vỡ của gia đình.

Anh ạ! Đừng vì những ích kỉ của riêng mình
Mà khiến bao cuộc đời trở nên dang dở
Anh hãy coi em như là một lần lầm lỡ
Hãy trở về và cố gắng sửa sai.

Em cũng tập quen dần với những ngày dài
Sống không anh, không còn ai yêu thương chăm sóc
Chẳng có ai dỗ dành mỗi lần em bật khóc
Hay sụt sùi mỗi độ trời vào Đông.

Rồi sau này anh có biết không?
Em sẽ mạnh mẽ đi qua những ngày giông bão
Sẽ lo được cho mình mà chẳng cần có anh ở bên chỉ bảo
Khó khăn nhiều nhưng em tin mình cũng sẽ vượt qua.

Hạnh phúc nào mà không phải thử thách bằng phong ba
Anh và chị bởi còn thương nên có thể bao dung cho nhau tất cả
Tình yêu chân thành và không hề dối trá
Sẽ chẳng bao giờ có chỗ cho người lạ đâu.

Rồi sau này, chúng mình cũng sẽ quên nhau
Nên đừng cố níu kéo chỉ thêm dây dưa, lần nữa
Anh về đi.. để em còn đóng cửa
Qua đêm dài, tất cả sẽ được bình yên.
Nguyễn Nguyên

Leave a Reply