áo dài hoa bách hợp

Chẳng biết em liệu có thể lại yêu
Khi trên mình vết thương đều chảy máu
Trái tim em muốn tìm nơi neo đậu
Để lặng thinh nương náu tự chữa mình.

Có thể nào lại thấy ánh bình minh
Đẹp rực rỡ, lung linh vào mỗi sáng
Em cũng biết đời người không vô hạn
Nhưng nỗi đau năm tháng vẫn chưa mờ.

Mối tình đầu đẹp như một vần thơ
Em háo hức, dại khờ nên say đắm
Để đến khi lòng mình yêu sâu đậm
Khi chia tay vực thẳm chắn ngang đời.

Biết bao giờ mới hết được anh ơi
Những buồn tủi, chơi vơi còn nguyên vẹn
Thêm lần yêu sợ tình như dao bén
Vết thương xưa thêm mới chẳng thể lành.

Có thể nào em quên được không anh
Những mảnh ghép bức tranh còn chưa đủ
Cũng như em chẳng thể quên người cũ
Nên chữ tình đành ấp ủ trong tim…!
BLok NMH

Leave a Reply