thanh xuân bên nhau

Từ khi nào anh bỗng thấy thương em
Thấy nao nao mỗi khi chiều ập đến
Tình yêu trong anh từ lâu không còn nguyên vẹn
Nay bỗng ùa về, thổn thức trái tim băng.

Anh yêu em cô gái không biết dối gian
Đôi mắt tròn dẫu cười mà vẫn buồn ngơ ngác
Anh – người đàn ông chưa bao giờ đi lạc
Vậy mà nay ngơ ngẩn cả trời Đông.

Anh muốn được ôm chặt em cho thỏa nỗi nhớ mong
Trao cho em những nụ hôn nồng nàn cháy bỏng
Xua hết đi những lo toan, tuyệt vọng
Chỉ còn lại si mê và hạnh phúc vô bờ..
Thơ: Diệu Thu

Leave a Reply