Tôi có đôi lời gởi đến Mẹ Đơn Thân
Sống vì mình và vì con Em nhé!
Oán giận buồn đau như cơn gió
Thoảng qua trời mang chút hanh hao
Hãy quên hết vực mình lên bước tiếp …
Mẹ Đơn Thân
Ừ thì,
Đơn độc lắm,
Rất tủi thân,
Và đủ thứ lắng lo!
Lo con ốm,
Lo mình không đủ sức
Vừa là mẹ vừa đóng vai cha, có dễ gì …
Khi mình khóc, có ai lau nước mắt
Khi mỏi mệt, chẳng được phép nghỉ ngơi
Khi ngã xuống, cũng tự thân đứng dậy
Mỗi sớm mai chẳng muốn rời nhà,
Không đành xa ánh mắt con thơ bé
Mỗi chiều về lại lo toan tất bật ngày hôm nay con có ổn hay không.
Tự hỏi đời Mẹ Đơn Thân được gì ngoài mất mát?
Ừ thì,
Được những cái ôm hôn ấm áp của con yêu
Được ngắm nghía nàng tiên say giấc ngủ
Được ủi an và được lau nước mắt bởi đứa trẻ yêu quý bên mình.
Sau tất cả, con đường mình đã chọn
Tôi mong Em từng bước vững vàng
Một cánh cửa xứ phù du khép lại
Tôi tin cánh cửa khác của thiên đường hạnh phúc đón chờ Em…
Cre: Thuy Pham