ưu tư cô đơn

Phải chăng là anh chỉ đến tìm em
Khi cuộc sống ở bên kia bất ổn
Bởi cô ấy khiến lòng anh phiền muộn
Nên người về tìm một chốn bình yên.

Phải chăng là anh cũng chẳng nỡ quên
Những kỉ niệm êm đềm ta từng có
Cũng day dứt khi tình duyên dang dở
Nhưng chỉ đành ôm nỗi khổ trong tim.

Nhiều người cho anh là kẻ đa tình
Khi muốn giữ hai bóng hình một lúc
Nào ai hiểu giữa đôi dòng trong đục
Trong lòng anh day dứt biết chừng nào.

Những hẹn thề một thủa đã từng trao
Em đã khắc rất sâu vào tâm khảm
Dù cuộc sống rối bời do tình cảm
Vẫn mong đời trải thảm đỏ cho anh.

Còn riêng em vĩnh viễn chẳng tranh giành
Duyên không phận mình sẽ thành tri kỉ
Nhưng có phải trong thẳm sâu anh nghĩ
Em chỉ là người dự bị, đúng không?

Không phải anh, em sẽ chẳng lấy chồng
Dẫu phải sống trong loan phòng hiu quạnh
Bởi em đã coi người là định mệnh
Nên một đời nóng lạnh vẫn vì anh.

Chỉ tiếc rằng… dù lá vẫn còn xanh
Vẫn bị gió bứt xa cành mãi mãi
Tim đã mất em làm sao tìm lại
Đành một đời như đá cuội vô tri.

Dẫu luân hồi vạn kiếp vẫn dại si
Ngồi trông cánh thiên di về trời cũ…!

– Nguyên Phượng –