Đi với mùa Xuân
Em đi qua phố Hàng ĐàoMải vui chân bước lạc vào Hàng NgangGặp mùa Xuân ở Hồ GươmTrong muôn màu áo trên đường chiều nay Ngẩng lên xanh biếc màu…
Chẳng còn gì thôi cứ thế chia tay
Nói thế nào cũng khiến trái tim đauThôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽKỷ niệm xưa hãy quên đi người nhéYêu thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai Tình…
Dối lòng mình.. thì có tội không anh?!!
Đừng trách em sao không trả lời anh!Hai tiếng “Có”, “Không” sao.. mênh mông quá!Em hỏi gió.. gió lắc đầu buồn bãEm hỏi mây.. mây hờ hững trôi xa “Có”…
Có thể rồi em sẽ lãng quên
Có thể rồi em sẽ lãng quênLời yêu thương trao nhau nhiều năm cũPhố ngày xưa cây xanh màu nhung nhớEm đi rồi góc phố cũng buồn tênh Có thể…
Trả lại anh
Em trở về góc nhỏ của riêng emBuông nỗi đau xuôi theo dòng dĩ vãngLệ thôi rơi bởi tháng ngày khô cạnLời yêu ngày nào ngừng lên tiếng vu vơ…